.
MỜI XEM VIDEO CLIP
ĐÊM LỬA THIÊNG
Sau giờ ăn sáng, tôi lửng thửng đi dạo một mình sau nhà mục vụ của xứ Rạng. Đứng dưới hàng dừa nhìn ra biển cả mênh mông, tôi có cảm giác biển sao im lặng quá, hàng dừa cũng im lặng và gió cùng hùa theo tạo nên một không gian thật tĩnh lặng. Tôi chợt nghe trong lòng mình tiếng ai nói nơi dãy bàn ăn khi lúc sáng: hôm nay là ngày cuối cùng, bế mạc rồi". Bế mạc có nghĩa là chúng tôi sắp chia tay sau năm ngày gàn gũi nhau miệt mài học tập.
Đã tới giờ lên lớp, tôi vội vàng về phòng lấy dụng cụ học tập, khi vào tôi hơi ngạc nhiên sao hôm nay mọi ngươi vào lớp sớm thế ai cũng ngó nhìn tôi và tôi biết ngày học cuối cùng nên ai nấy đều có cái cảm giác dặc biệt khi biết tói giơ chia tay. Ngồi xuống ghế mà thấy lòng chùng xuống, khi nghe giọng nói quen thuộc của Cha giáo Giuse Hiền hôm nay cũng khác, tiếng nói trầm xuống khuôn mặt cha thoáng buồn, vì tôi rất thích giọng nói của cha từ những ngày đầu của khóa học, Cha dạy như đang tâm sự với học trò, tiếng nói ấm áp truyền cảm khiến tôi dễ tiếp thu bài, ngoài ra Cha còn dạy cho tôi thêm một bài học về lòng khiêm nhường từ chính con người của cha, đúng là phong cách của con người làm truyền thông trong Chúa. Chúng tôi cố tận dụng những giây phút quý báu của giờ học, khi giọng nói của sơ Têrêsa Duyên Sa vang lên và nụ cười vẫn đẹp như ngày đầu của hôm nào, nhưng tôi đã nhận ra được khuôn mặt cố dấu vẻ buồn không muốn chúng tôi nhận ra, sơ cố tạo cho mình một giọng nói tự nhiên khi hướng dẫn chúng tôi việc thực hành máy ảnh. Nhưng sơ ơi, làm sao dấu được chúng con, nhất là con khi tham gia khóa học lòng mang đầy cảm xúc .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét